Phóng viên lập tức tản ra, chạy vội xuống cầu thang an toàn, hoảng loạn không biết đường mà đi.

Tôi đứng ngoài cửa quan sát toàn bộ quá trình qua màn hình.

Lục Hiếu bước vào, thấy tôi, vẻ lạnh lùng trên mặt nhanh chóng biến mất.

Cậu ấy vẫy vẫy đuôi: “Chị, bị dọa rồi à?”

Bình luận: 【Tôi… điên rồi, đẹp trai quá!】

【Bên ngoài điên cuồng, nhưng chỉ là chú cún con của một mình chị thôi.】

【Vì tình yêu mà đập nát bốn chiếc máy ảnh.】

【Nhập vai nam chính điên cuồng.】

【Cho các bạn ba giây, đi làm những việc mà người lớn nên làm đi!】

Nước mắt tôi rơi ra từ khóe miệng, thật sự quá đẹp trai rồi!

Sau đó, Lục Hiếu gọi vệ sĩ đến, hai người đàn ông cơ bắp hộ tống tôi về nhà.

5

Một khi dư luận đã có dấu hiệu, rất khó để dập tắt.

Công ty không hề quan tâm đến những lời chửi bới mà tôi phải chịu, để cho quản lý chuyển lời đến tôi, chị ấy vỗ vai tôi nói:

“Muốn đội vương miện, phải chịu đựng gánh nặng. Nắm bắt cơ hội lần này, công ty đã ký cho em một chương trình tạp kỹ, hãy thể hiện thật tốt.”

Cái vương miện này, chị có muốn nhận không?

Tôi không phản kháng, chỉ là một phó bản thôi, hoàn thành nhiệm vụ là tôi có thể trở về, mọi thứ không có gì cả.

Nhưng chỉ cần nghĩ đến việc có thể sẽ không bao giờ gặp lại Lục Hiếu, trái tim tôi lại nhói lên.

Tôi suy nghĩ lại, nếu Lục Hiếu có thể là người trong thế giới thực thì sao?

Dù không phải, tôi cũng phải tìm cách mang cậu ấy đi cùng, ý nghĩ này vừa lóe lên, liền bén rễ và không thể gỡ bỏ.

Khi ra khỏi văn phòng công ty, Bùi Tuấn đứng dưới tòa nhà văn phòng, lười biếng tựa vào  chiếc Maybach, vẫn kiêu ngạo như khi tôi theo đuổi anh ta.

Anh ta vào giới giải trí với tài năng, thuận lợi một đường, năm thứ ba vào nghề đã được đề cử cho giải thưởng ảnh đế, không cần phải nghe theo sắp xếp của công ty nữa.

Bùi Tuấn thấy tôi đi xuống, bước dài về phía tôi.

“Tiểu Tô, đừng từ bỏ anh.”

Một câu nói khiến tôi bật cười.

Đàn ông đều thích nói lời muộn màng sao?

Thấy tôi không nói gì, anh ta lẩm bẩm: “Anh hối hận rồi.”

“Thầy Bùi, xin lỗi, tôi có việc, đi trước đây.”

Bùi Tuấn mắt đỏ lên một chút: “Trước đây em không bao giờ đối xử với anh như vậy.”

Tôi quay lại, lạnh lùng nói: “Anh cũng biết, đó là chuyện của trước đây.”

Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đều thích thú, bình luận bắt đầu diễn theo kịch bản của “Chân Hoàn Truyện”:

【Trước đây là tôi làm cá thịt heo cho người khác, giờ đây, cũng đến lúc thay đổi rồi.】

【Từ Hy phi, về cung đi!】

【Trước đây là Tiểu Tô nhút nhát, giờ đây là Nữu Hỗ Lộc ▪ Lâm Tô.】

6

Sau khi nghỉ ngơi hai ngày, hôm nay tôi phải đi ghi hình chương trình tạp kỹ.

Lục Hiếu đưa tôi đến trường quay, rồi cậu ấy đề nghị đưa tôi vào trong nhóm ghi hình,  nhưng tôi đã từ chối.

Trước khi xuống xe, cậu ấy cúi đầu chạm trán tôi, giọng điệu đầy yêu thương:

“Không vui thì liên hệ với tôi ngay nhé.”

Tôi ghé gần tai cậu ấy thì thầm: “Được rồi.”

Mái tóc cậu ấy từ từ đỏ lên.

Vừa bước vào, không khí vốn ấm áp bỗng chốc trở nên im lặng, bắt đầu xì xầm bàn tán.

Hạ Tuế ngồi ở vị trí trung tâm, một đám người vây quanh tiểu công chúa để tâng bốc.

Cô ta kiêu ngạo lên tiếng: “Để cô tới tham gia, cô thật sự dám tới à.”

Tôi ngồi sang một bên, hỏi lại: “Tại sao không dám đến?”

“Không quấn quít với anh Bùi, lại đi tán tỉnh Lục Hiếu.”

Nhắc Bùi Tuấn là thấy anh ta vào ngay.

Thấy tôi, ánh mắt anh ta chợt lấp lánh vui vẻ, rồi lại liếc qua Hạ Tuế, ánh mắt đầy u ám.

Hạ Tuế lập tức lao vào: “Anh Bùi, em biết anh sẽ tới tham gia, là vì em đúng không?”

Mọi người xung quanh bắt đầu trêu đùa: “Thầy bùi và Hạ tiểu thư thật xứng đôi, trai tài gái sắc!”

Hạ Tuế đắc ý nhìn tôi, tôi vẫn không động lòng, thậm chí còn muốn ăn bắp rang bơ xem kịch.

Phản ứng của Bùi Tuấn khiến tất cả mọi người bất ngờ, anh ta từ từ đẩy tay Hạ Tuế ra, nhìn tôi bằng ánh mắt đầy yêu thương: “Tôi đến đây là vì Tiểu Tô.”

Thật là buồn cười đến cực điểm, tình cảm muộn màng chẳng còn giá trị gì.

Hạ Tuế nhìn không giữ nổi mặt mũi, không khí trở nên căng thẳng trong một khoảnh khắc,  những người xung quanh lập tức đổi giọng.

【Có vẻ như thầy Bùi và cô Tô rất quen nhau, hahaha.】

Tôi: “Không quen, không biết.”

Bùi Tuấn trông rất bị tổn thương.

Nhóm sản xuất nhanh chóng chuyển chủ đề, tôi chỉ muốn ghi hình xong càng nhanh càng 

tốt, để gặp Lục Hiếu ngay.

Toàn bộ quá trình ghi hình chương trình tạp kỹ được phát trực tiếp, ngay khi máy quay bật,  hàng trăm nghìn người đã ùa vào phòng phát sóng trực tiếp.

【Nhanh lên, nhanh lên, muốn xem Hạ Tuế hành hạ Lâm Tô.】

【Lâm Tô thật sự vì muốn nổi tiếng mà không từ thủ đoạn, tự làm nhục bản thân.】

【Lại đến chương trình tạp kỹ dây dưa với Bùi Tuấn rồi?】

【Ảnh hôm qua có phải thật không? Lục thái tử thật sự thích cô ta?】

【Giả đó, chắc chắn Lâm Tô cố tình nhờ người chỉnh ảnh để thu hút sự chú ý, đợi xem thái tử gia sẽ gây rắc rối cho cô ta thôi!】

Nhóm sản xuất mặc kệ bình luận đầy khiêu khích, không có động thái gì, thậm chí còn chuyển hướng sự chú ý về tôi.

“Chúng ta thấy bình luận đang liên tục nhắc đến cô Tô, vậy chúng tôi xin hỏi cô Tô hiện tại đang trong tình trạng tình cảm như thế nào?”

Tôi nhận lấy micro từ tay MC.

“Thực ra gần đây tôi đang bận yêu đương, chuyện với thầy Bùi đã là quá khứ, mong mọi người đừng nhắc nữa, bạn trai tôi rất ghen.”

【Haha, bạn trai? Lục thiếu gia có biết cô không? Cô vừa nói bạn trai mà.】

【Biết đâu cô ấy thật sự đang yêu thì sao?】

【Cái người ở trên đừng quá ngây thơ.】

【Không tin, trừ khi Lục Hiếu xuất hiện ngay tại chỗ.】

【Lục thiếu gia sẽ không bao giờ xuất hiện trên nền tảng giải trí đâu, đừng nói gì là chương trình tạp kỹ.】

【Nếu Lục thiếu gia thật sự đến, người xem sẽ trả 50.】

【Vừa nãy tôi nói 50, ai trả lại cho tôi?】

Chương trình tiếp tục hỏi: “Wow, có thể để cô Tô công khai tình cảm trên chương trình của

 chúng ta, thực sự là vinh hạnh của chúng tôi, vậy xin hỏi cô Tô có thể gọi điện cho bạn trai cô để dành tặng cho khán giả không?”

Câu từ chối chưa kịp bật ra, điện thoại tôi reo lên, màn hình hiển thị tên “Chưa cún thuần khiết”, là cuộc gọi video.

Tôi đành phải ấn nhận, giọng nói trầm ấm của Lục Hiếu vang lên qua điện thoại.

“Mấy giờ kết thúc ghi hình, em qua đón chị.”

 Trên màn hình, cậu ấy lười biếng ngồi trong xe, chờ tôi trả lời.

“Chắc sắp xong rồi.”

Mọi ánh mắt trong chương trình lập tức chuyển sang tôi.

【Cái quái gì vậy, đúng là Lục Hiếu!!!】

【Các cậu thấy không, tên trong danh bạ là “Chú cún thuần khiết”, cô ấy ghi Lục thiếu gia là “Chú cún thuần khiết”?】

【Những người trước đây đã mắng Lầm Tô có phải nên xin lỗi không?】

【Mạng có phải nói Lục Hiếu là người lạnh lùng, nghiêm khắc, vậy mà trong điện thoại lại dịu dàng thế này, giọng nói còn nhẹ nhàng hơn cả phỏng vấn thương mại.】

【Hai người đúng là quá xứng đôi, á á á!】

【Cái người vừa nợ tôi 50, mau trả lại đi.】

【V 50 đâu rồi, sao lại thoát ra rồi?】

Kết thúc cuộc gọi, tôi tiếp tục ghi hình, thái độ của nhóm sản xuất đối với tôi cũng tốt lên nhiều.

Nhìn thấy sắp kết thúc, trong nhiệm vụ cuối cùng, tôi và Hạ Tuế đứng dưới ánh đèn chiếu  sáng lớn nhất, chỉ một khoảnh khắc, Hạ Tuế đột nhiên bị Bùi Tuấn đẩy mạnh sang một bên.

Tôi ngẩng đầu nghi hoặc, ánh sáng chiếu thẳng vào mắt, chỉ thấy giàn đèn phía trên sắp rơi xuống.

Không kịp rồi.

Tôi chỉ biết nhắm chặt mắt, vô vọng chờ đợi phán quyết.

Nhưng ngay giây sau, cơ thể tôi lại không cảm thấy đau đớn.

Không có phép màu, giàn đèn vẫn rơi xuống, Lục Hiếu mạnh mẽ ôm tôi, che chắn cho tôi.

“Tiểu Tô, không sao chứ? Sợ lắm không?”

Khung kim loại của giàn đèn nặng nề đập vào người anh, máu chảy ra nhuộm đỏ áo sơ mi trong bộ vest của Lục Hiếu.

Tôi lập tức đỏ mắt: “Lục Hiếu, cậu có đau không?”

Nhóm sản xuất hoảng loạn, xe cứu thương vội vã đến, Lục Hiếu nằm trên băng ca, gần như ngất đi, vẫn nắm chặt tay tôi.

Cậu ấy nói không đau, tôi bảo cậu là đồ ngốc.

Đoạn video phát sóng bị rò rỉ, dư luận quay ngoắt 180 độ, thái tử Lục gia bị thương vì tình yêu.

Nhưng tôi không muốn có sự trắng án kiểu này.

Lúc này, hệ thống xuất hiện: 【Quá trình công lược thuận lợi, chủ nhân tích lũy được 100 điểm.】

Điểm là do Lục Hiếu bị thương mà có.

Tôi hoàn toàn không cảm thấy vui mừng.

Lục Hiếu hoàn toàn mất đi ý thức, được đưa vào phòng phẫu thuật.