48

Tôi chưa kịp trả lời, bà lại nói: “Thôi, nếu có thể kết hôn với nhà họ Trì, dù con không thích cũng phải thích, huống chi đây là việc con tự gây ra, dù sao cũng phải diễn trọn vai.”

Tôi thu lại nước mắt cảm động, lắng nghe mẹ phân tích ưu và nhược điểm một cách hờ hững.

Trì Lệ Sinh thực sự rất tốt, hiện giờ công việc kinh doanh của gia đình tôi đang được anh bảo trợ, công ty của bố tôi rất thuận lợi.

Nhưng nhược điểm là kết hôn cao quá, nhà mẹ đẻ không thể là chỗ dựa, nếu bị bắt nạt sau này thì không có cách nào trả thù.

Có thể anh tôi không dám đánh Trì Lệ Sinh và cũng không thể đánh thắng anh ấy.

Thú thật, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng tôi có thể có tương lai rõ ràng với một anh chàng đẹp trai như Trì Lệ Sinh.

Tôi rất phấn khích!

Hoa cao lãnh có sự kỳ diệu của hoa cao lãnh.

Tôi thích sự lạnh lùng và phong cách không quan tâm đến người khác của anh ấy.

49

Tôi đối với anh ấy tự nhiên hơn nhiều!

Tôi lập tức trở lại trạng thái ban đầu.

Buổi tối, tôi bảo anh ấy thoa kem dưỡng thể cho tôi.

Vì việc này tốn nhiều thời gian và rất mệt mỏi.

Lúc anh ấy là Trương Bình, tôi đã không ít lần đe dọa anh ấy giúp tôi, anh ấy cũng thấy phiền, bảo tôi như đang ướp muố cơ thể mình.

Nhưng giờ anh ấy liếc tôi một cái: “Việc của mình thì tự làm.”

“Không chịu!” Tôi lập tức giật tạp chí của anh ấy ném sang một bên, trừng mắt: “Nhanh lên, thoa kem cho em. Nếu không em sẽ đánh anh.”

Anh ấy cười cười: “Sao thế, gặp chú hai của anh một lần, gan lớn rồi.”

Tôi cười đắc ý: “Tất nhiên rồi, vì chúng ta sắp gặp gia đình và kết hôn, em còn sợ cái gì chứ? Anh là bạn trai em, em sai khiến anh là điều đương nhiên.”

Anh ấy lắc đầu cười: “Vậy trước đây em đã nghĩ rằng chúng ta không có tương lai à?”

Tôi gật đầu.

“Vậy em cũng thoải mái thật đấy, trước sau đều nghĩ rằng chúng ta không có tương lai mà vẫn sống chung với nhau lâu như vậy.”

Nói vậy, tôi không biết anh ấy đang khen hay đang mắng tôi.

“Dù sao thì mắt nhìn người của em cũng không sai, cuối cùng cũng là anh mà.”

Anh ấy cầm tay tôi lên, tôi tưởng anh ấy sẽ thoa kem dưỡng thể, nhưng anh ấy lại đeo cho tôi một chiếc nhẫn: “Sau này không được tháo ra.”

Tôi ngơ ngác nhìn anh ấy, rồi nhìn vào chiếc nhẫn kim cương lớn trên tay, ngoan ngoãn gật đầu.

Anh ấy cười.

Thấy tảng băng cười thật sự rất hiếm hoi.

Bình thường hoặc là cười lạnh, hoặc là cười giả.

Thật muốn quay lại hình ảnh của anh lúc này.

Ngoại truyện

1

Trì Lệ Sinh rất hiếm khi về ký túc xá.

Nhưng nếu có tiết học ở trường, đôi khi anh cũng ngủ trưa ở ký túc xá.

Ngày hôm đó, anh hẹn bạn chơi bóng rổ.

Kết quả là một người không để ý, đổ một cốc trà sữa lên áo anh ấy.

Bạn cùng phòng của anh ấy, Tống Huyền Âm, nói rằng hãy mặc tạm áo của anh ấy và tự vào phòng lấy.

Khi anh ấy vừa tắm xong, bước ra thì thấy một cô gái rất xinh đẹp đến tìm Tống Huyền Âm.

Cô nhìn anh, ánh mắt lấp lánh, rất mê mẩn.

Cô còn trông sạch sẽ và trong sáng hơn so với những người phụ nữ khác.

Đúng vậy.

Anh ấy nghĩ cô là một cô gái ngoan.

Kết quả là cô ngang nhiên nói muốn bao nuôi anh.

Một tháng 5000 tệ.

Cô còn nghĩ rằng mình rất hào phóng.

Anh kể chuyện này cho đám bạn thân nghe, tất cả đều cười điên cuồng, nói rằng anh không có giá trị.

Dù sao cũng là nam thần.

2

Anh ma xui quỷ khiến đồng ý, chỉ muốn xem phản ứng của cô ấy khi biết sự thật.

Mỗi ngày, anh ấy lặng lẽ nhìn cô diễn trò, ngang nhiên mời anh đi ăn.

Còn trách anh chỉ cho nhìn chứ không cho ăn.

Cô mắng anh không biết điều, không biết phục vụ chủ nhân.

Anh thật sự muốn đánh cô.

Tống Huyền Âm trước đây còn nói với cả nhóm bạn rằng em gái cậu ấy rất ngoan, chỉ có điều hơi lười, không có tật xấu gì.

Anh dần nhận ra ở bên cô cũng rất thú vị.

Vừa nhát gan lại muốn kiêu ngạo.

Ngày nào cũng muốn trèo lên đầu anh, nhưng chỉ cần anh tỏ ra uy quyền, cô liền sợ, chỉ cần nói sẽ mách anh trai cô ấy, cô liền thỏa hiệp cầu xin.

Đúng là một người biết điều.

Trước đây anh cũng từng có bạn gái, nhưng chỉ hẹn hò được một tháng, anh đã cảm thấy không thú vị, quá chiều chuộng anh, quá nhường nhịn.

Không phải là không tốt, chỉ là không có cảm giác như đang yêu, cảm giác như đang tuyển dụng một thuộc hạ.

Không có gì thú vị.

3

Tống Nhã Ý rất thú vị.

Ngày nào cũng ngốc nghếch đến mức làm chuyện ngớ ngẩn.

Nhưng cô cũng rất tiết kiệm.

Cô thậm chí còn phàn nàn rằng cô đã đưa cho anh một phần ba số tiền tiêu vặt của mình.

Cô đối xử với anh rất tốt.

Anh nghĩ rằng bình thường đi học, đi làm, rảnh rỗi ở bên Tống Nhã Ý cũng rất thú vị.

Anh thậm chí nghĩ rằng, có lẽ trước đây anh đã nghĩ sai, mọi người đều nghĩ sai, họ đều nghĩ rằng anh nên tìm một bạn gái hoàn hảo, một người đạt 100 điểm, có thể dùng mọi tính từ tốt đẹp để miêu tả.

Không ngờ người mà anh thật sự thích lại là một cô gái vụng về và keo kiệt, thường xuyên nhìn anh với ánh mắt mê mẩn và thỉnh thoảng còn lợi dụng anh.

Nhút nhát và kỳ quặc.

Như một con chuột trộm mỡ.

4

Nhưng khi thấy tin nhắn mẹ cô gửi, bảo cô phải thể hiện tốt khi đi xem mắt, anh bật cười vì giận.

Cô luôn nói muốn kiểm tra điện thoại của anh.

Nhưng điện thoại của cô đã bị anh kiểm tra sạch sẽ.

Anh còn chia sẻ vị trí của điện thoại cô, cô ở đâu anh đều biết, chỉ là anh không muốn tiết lộ ra.

Lịch sử tìm kiếm của cô còn có: “Kim sơn lạnh nhạt với tôi thì làm sao?”, “Đi xem mắt có cần báo với kim sơn không?”, “Làm thế nào để trở thành một người tình không bị phát hiện”, “Làm sao nuôi tình nhân mà không bị phát hiện”…

Cô là kiểu người bị kiểm soát quá lâu, đóng giả khuôn mặt ngoan hiền quá lâu, cuối cùng lại muốn nổi loạn một chút.

Chỉ là cô rất hiểu chuyện, đợi đến khi kỳ thi đại học kết thúc mới bắt đầu nổi loạn.

Trì Lệ Sinh vừa giận vừa đau lòng, thật muốn đánh cô.

Anh nhận thấy, cô rất thích anh, nhưng cô không muốn đánh đổi bất cứ điều gì, chỉ muốn âm thầm hưởng thụ.